Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2008

Tự trào

Giữa biển đời ồn ào sôi động quá
Tôi thu mình làm con ốc lẻ loi
Không dám nói những lời to tát lạ
Quên mất tên ở giữa chốn đông người

*

Tôi biết anh khôn ngoan, tài giỏi lắm
Biết cả anh im lặng sống theo thời
Tôi muốn học, nhưng sao mà khó thế
Biết luôn mình gàn dở kiếp buông lơi

*

Đôi dòng thơ chỉ viết vào ngẫu hứng
Lôi tâm can nghĩ ai cũng như mình
Bao đắng cay lặng thầm trong bóng tối
Chút ngọt ngào chia sẻ mọi sinh linh

*

Nhưng có lẽ trời muốn ta là thế
Dẫu thiêu thân cũng sống một vòng đời
Điều an ủi ấy là khi nhắm mắt
Một hai người nào đó tiếc thương tôi…

---

Đôm 15 - 7/5/05.

2 nhận xét:

  1. Có rất nhiều người tiếc thương chị, chị Trang ơi, một đời thơ tài hoa nhưng bạc mệnh! Rơi bao nhiêu nước mắt nữa cho vừa nhớ nhung nuối tiếc? Gửi lên hương hồn chị, vẫn tin là ở nơi ấy chị đọc được những dòng này. NNĐ kính chị.

    Trả lờiXóa
  2. Có rất nhiều người tiếc thương chị, chị Trang ơi, một đời thơ tài hoa nhưng bạc mệnh! Rơi bao nhiêu nước mắt nữa cho vừa nhớ nhung nuối tiếc? Gửi lên hương hồn chị, vẫn tin là ở nơi ấy chị đọc được những dòng này. NNĐ kính chị.

    Trả lờiXóa

Người theo dõi