Thứ Hai, 17 tháng 3, 2008

Tản mạn về cuộc sống

Một đôi lần

Tôi ra quán uống bia

25 Láng Hạ

Buồn một đôi ly

Vui bạn bè

Nhiều khi dăm bảy lít

Cảm thấy đồng tiền trôi vèo giọt nước

Quên hết chuyện đời

Sung sướng

Chia ly.

*

Cắm mặt vào làm

Chạy với thời gian

Đôi khi không còn biết mình chưa được ngủ

Dành dụm nơi này

Chi tiêu chỗ nọ

Con cái học hành

Còn lắm rối tung

*

Mới ra đầu đường

Gặp người ăn xin

Than nghèo kể khổ

Ngẫm lại thân mình

Vài ba lần mắt ứa

Nỗi đau chung nghìn đời

Kẻ thấp người cao

*

Bay như ong lời mời, câu chào

Cửa hiệu nhiều hơn nấm

Đi qua một ngày

Bóng mẹ chiều chiều

Ngồi lo về sáng

Con học chuyên môn, con thêm vi tính

Còn bao nhiêu ngoại ngữ chưa thông

Tôi mơ một ngày trả nghĩa mẹ bồng

Mà không trả nổi

Nhiều khi nói và nghe những điều cao xa vời vợi

Giật mình chợt biết chẳng cho ai

Có lẽ mình đang mơ ngày mai

***

Gạn đục khơi trong

Tôi yêu tất cả

Từ bà cô mù lòa lều tranh thôn dã

Từ đứa em họ hàng trót nghiện cần sa

Từ cầu nối ông cha

Kết lại thành con tôi và đất nước

Những tình yêu mà cân tiểu li không thể nào đong được

Ở sâu thẳm cái chết nào tôi đã hồi sinh

Để đôi khi soi rọi lại mình

*

Tháng Tám mùa thu rồi

Đất trời chưa đi qua cái nóng

Thế kỷ hai mươi hoàng hôn đang xuống

Mang cầu vồng ánh sáng

Tích tắc nữa là Tương lai…

---

Hà Nội 22/8/99.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Người theo dõi