Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2008

Chờ đợi

Có bao giờ anh hiểu

Nỗi buồn khi mong chờ

Mây bay ngoài cửa sổ

Trắng một màu thờ ơ

*

Và gió kia hờ hững

Hôn nhẹ vào bờ môi

Chưa kịp lưu hơi ấm

Thoáng chốc thành xa xôi

*

Còn hoa kia lại nở

Chẳng cần chi sương mai

Bởi đã là cái đẹp

Luôn nâng niu trên tay

*

Giọng oanh vàng thánh thót

Trong ngày ca yên lành

Đâu biết rằng đêm tối

Linh hồn của bình minh

*

Còn em ngồi chờ đợi

Một đôi lời vu vơ

Và em biết, em biết

Suốt đời mình ngu ngơ

---

9/3/2008.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Người theo dõi