Thứ Ba, 11 tháng 3, 2008

Sẽ không bao giờ anh biết được đâu

Sẽ không bao giờ anh biết được đâu

Nỗi khát khao trong em

Như mưa nguồn thác đổ

Giá mà có ai cho em bày tỏ

Cho em đau khổ

Cho nước mắt tuôn rơi

Cho em chết đi bằng những nụ cười

Vẫn ngày ngày

Em mang theo trên mặt

*

Sẽ không bao giờ anh biết được đâu

Em đã lạc vào sâu lòng đất

Kêu gào trong âm u

Ai kéo em lên

Thăm thẳm mịt mù

Nhưng hai bàn tay em nắm chặt

Mắt nhắm nghiền

Tim như ngừng đập

Vẫn chỉ chờ một tiếng gọi từ anh

Để em biết mình có thể hồi sinh

---

11/3/2008

2 nhận xét:

  1. Cảm ơn lời khen của Suri. Chị cũng thường đọc bài trong blog của em. Đọc để yên tịnh tâm hồn hơn đó.

    Trả lờiXóa
  2. hôm nay chị có bài mới nữa roài, thích quá đi :)Bài thơ hay quá chị ơi!

    Trả lờiXóa

Người theo dõi