Thứ Hai, 17 tháng 3, 2008

Cô đơn

Bình minh vừa ló rạng

Thế gian thôi giấc nồng

Em chui vào hoang đảo

Giấu tình mình rỗng không

*

Trưa trôi về ngột ngạt

Đời như mớ bòng bong

Em say trong sa mạc

Lặng câm nghe tiếng lòng

*

Chiều buông màn tím ngát

Lứa đôi vui thẹn thò

Em một mình ngơ ngác

Hình như đã từng mơ

*

Và đêm xuống, đêm xuống

Rã rời khô môi son

Lạc nửa hồn thương nhớ

Em chết chìm cô đơn

---

17/3/2008.

1 nhận xét:

Người theo dõi