Thứ Ba, 18 tháng 3, 2008

Đời lẽ mọn

Tặng BL

*

Là phận gái em khổ nhiều chị ạ

Kiếp điêu linh nên lẽ mọn phải làm

Danh bất chính, ngôn từ đâu có thuận

Chẳng bao giờ ngẩng mặt với người ta

*

Vòng tay ôm đã biết mình đánh cắp

Có một người đang lạnh lắm nơi xa

Mỗi miếng ngon là mỗi lần đau thắt

Con cái nào chẳng máu thịt sinh ra.

*

Dẫu có được yêu chiều, càng thêm khổ

Day dứt vì mình ai đó đắng cay

Chính vì thế, chị ơi, em thường khóc

Chén rượu tình, uống cạn, có đâu say.

*

Em không muốn, nhưng giờ đây, đã sống

Đành nâng khăn, sửa túi, hiểu phận mình

Chỉ xin người đừng góp thêm mai mỉa

Kiếp lẽ đời là kiếp lắm điêu linh.

---

27/1/04.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Người theo dõi