Thân tặng Nguyễn Ngọc Đan
*
Thế là tôi đã xa rời người bạn
Vội vàng đi không kịp nói giã từ
Nước Nga buồn
Vô nghĩa
Kiếp người sao cứ mãi lãng du
*
Người trở về với câu hát mẹ ru
Tìm yên tĩnh tâm hồn
Trốn một đời khắc khoải
Mọi yêu thương, giận hờn đều gác lại
Trên tầng mây
Tất cả trắng tinh khôi
*
Thôi người về
Và xin nhớ giùm tôi
Vẫn còn điều đẹp nhất
Người hãy vui
Trên đường dài phía trước
Tương tư nào tôi sẽ gánh giùm cho…
---
25/2/08.
----------------------
Em Đ thông báo về rất bất ngờ, rất đột ngột. Không kịp gặp để tiễn đưa, để nói những lời thương mến. Chỉ kịp gọi điện thoại. Đành gửi theo em mấy dòng tâm sự này vậy. Chúc thượng lộ bình an và mong Đ có một cuộc sống tươi trẻ như ý muốn.
Ôi đọc xúc động quá trời! Thương nhớ bà chị vô cùng, định nhắn tin cho chị nhưng sợ làm hỏng giấc ngủ ngon nên đành canh me để vào blog. Về Sài Gòn vui lắm chị ạ, công việc cũng nhiều nên em đi tối ngày, lại cưỡi xe máy phóng vù vù như điên trong cơn say xỉn. Đi karaoke, thăng hoa hát hay không chịu nổi... Nhớ những phút uống rượu đọc thơ giữa trời âm độ Matxcơva!!!
Trả lờiXóa