Thứ Tư, 26 tháng 12, 2007

Người con gái ta yêu




Ảnh: Tượng đài Hồ Chí Minh ở Matxcơva. 19/5/2005

---

NGƯỜI CON GÁI TA YÊU

*

Nguời con gái ta yêu

Không bao giờ còn được yêu đến thế

Nửa cuộc đời tìm nhau đâu có dễ

Sao nửa cuộc đời còn chưa đến trong nhau.

*

Nửa cuộc đời anh tìm kiếm nơi đâu

Anh không ở bên em, cùng em thao thức

Anh biết chăng em đã từng khao khát

Trong căn phòng luôn thắp sáng hình anh.

*

Người con gái ta yêu

Chưa bao giờ còn được yêu đến thế

Anh lang thang chi hoài chân trời góc bể

Đâu trong đời em có hẹn chờ anh.

*

Mà thôi nói làm gì, tất cả qua nhanh

Vui buồn rồi phôi pha. Và một ngày nào đó

Em yên lòng sống nửa đời cây cỏ

Vương thương hoài cái thửa lỡ quen nhau.

-----------------------

9/5/93.

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2007

Viết cho con




VIẾT CHO CON

*

Cục vàng yêu của mẹ

Con ngủ có ngon không

Gió thổi đằng sau lưng

Hay gió vờn trước mặt

*

Con thường quay ngang dọc

Chân đạp bốn phương trời

Đôi khi đẫm “mồ hôi”

Cần có người thay áo

*

Con tỉnh vờn chân sáo

Vòng tay mẹ rời ra

Nụ ruồi trên mặt da

Chẳng tay ai thân thuộc

*

Gối đầu hay xô lệch

Bố kê lại giùm con

Hay bây giờ mùa đông

Bố ngủ co vì lạnh?

*

Mẹ thương con mẹ lắm

Nhớ mẹ đến hao mòn

Mẹ mong dù vắng mẹ

Con tròn giấc ngủ ngon

-----------

7/1/04.

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2007

Cái đẹp

CÁI ĐẸP

*

Quyến rũ và mong manh

Dịu dàng đầy móng vuốt

Chưa ấm chỗ thiên đường

Loáng đã dìm địa ngục

Có vẻ gì không thật

Tưởng như nắm bàn tay

Bông hồng và quỷ ác

Đều góp mặt nơi đây.

*

Ta đi tìm cái đẹp

Chênh vênh bờ hiểm nguy

Đi hoài không gặp đích

Chỉ gặp tâm không suy.

-----------

22/8/1999.

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2007

Hạnh phúc

Hạnh phúc là cốc nước trà
Ta uống rồi cặn thừa đem đổ bỏ
Hai nửa cuộc đời là cốc trà nho nhỏ
Mà vì sao ta ngây ngất, ta say

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2007

Gặp bạn cũ




Ảnh: Ra mắt trang web nguoibanduong.net 1/6/2007

---

GẶP BẠN CŨ

---------

Mấy năm rồi gặp lại

Cũng chỉ vài đứa thôi

Còn thì lang bạt cả

Đâu cuối đất cùng trời.

*

Thằng công thành danh toại

Làm thông tấn lương cao

Thêm con khôn, nhà mới

Hỏi đời không đẹp sao.

*

Anh thì dạy Đại học

Bằng cấp xếp mấy ngăn

Thông thạo vài ngoại ngữ

Thời này cũng kiếm ăn

*

Chỉ có chị là khổ

Bỏ chồng và nuôi con

Lương mấy đồng eo hẹp

Niềm tin ơi, đừng sờn.

*

Còn tôi: Thân phiêu lãng

Nơi gần rồi nơi xa

Xoay cùng thơ với thẩn

Ngửa mặt: Trời bao la

------------------------------

21/8/99.

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2007

Ly cà phê




LY CÀ PHÊ

*

Em nhìn anh sau ly cà phê

Cảm thấy đắng như cuộc đời vốn đắng

Khói thuốc mờ, anh suy tư trầm lặng

Anh nghĩ gì sau những cái nhìn xa vắng mông lung

Ly cà phê sóng sánh

Cái thực hư lẫn lộn đến vô cùng.

***

Đừng trách em nghe anh

Khi anh muốn sau ly cà phê là những gì yên tĩnh

Anh lảng tránh cái ồn ào của dòng người vô định

Để trở về riêng anh.

***

Nhưng em

Em là người khuấy tan

Ly cà phê sủi bọt

Sau vị đắng ban đầu anh sẽ thấm dần vị ngọt

Anh hiểu giùm em điều đó không?.

----------------

Huế 11/1985.

Thứ Hai, 10 tháng 12, 2007

Hào khí Đông A





HÀO KHÍ ĐÔNG A


Có hào khí Đông A
Trong tim tôi bùng cháy
Người Việt Nam thức dậy
Sau một cơn mê dài

Tổ quốc thân yêu ơi
Hàng triệu lòng son sắt
Chiều nay tay nắm chặt
Cùng nhìn về biển xa

Hoàng Sa và Trường Sa
Là thịt xương ta đó
Kẻ nào mà dòm ngó
Xin nhớ bài học xưa!

9 - 10/12/2007



Thứ Ba, 4 tháng 12, 2007

Trong giấc mơ tôi


MỘT NGÀY MÙA ĐÔNG


Hôm nay khi vừa thức dậy

Mở tung cánh cửa nhà mình

Mùa đông đang còn say giấc

Chợt bừng tia nắng bình minh

Quên đi lòng còn giá rét

Khắp nơi trắng xóa lạnh lùng

Ủ trong từng mầm cây nhỏ

Tôi thấy ngày hoa đơm bông

Và có một ngày mùa đông

Tôi nghe tâm hồn xao xuyến

Cuộc đời còn đầy âu yếm

Như giọt nắng vương bên thềm


30/11/07.


XIN EM DÌU TÔI VÀO ĐỜI

Tôi như cơn gió lang thang

Đi qua bao làng, bao phố

Dừng chân nơi căn phòng nhỏ

Vì thương đôi mắt em hiền

Ơi người con gái tôi quen

Chiều nay bên khung cửa sổ

Em gieo lúm đồng tiền nhỏ

Xuống lòng tôi đang mơ hoang

Tôi như cơn gió lang thang

Bên em êm đềm trở lại

Một bầu trời yêu mãi mãi

Xin em dìu tôi vào đời

2/12/2007


CHỜ MONG

Mẹ sinh con ở bên đời

Rồi thương con ở cuối trời biệt ly

Từ ngày mẹ bước chân đi

Con xa tổ ấm mỗi khi chiều về

Nhà ai cơm dọn bên hè

Mà vui tiếng nói con nghe chạnh lòng

Con đây bưng bát một mình

Miếng ăn nghẹn lại với tình đơn côi

Mẹ còn xa lắm con ơi

Và bao nhiêu nữa ngày trôi lạnh lùng…

***

Mẹ nghe không, mẹ nghe không

Con thơ chỉ một chờ mong mẹ về!

2/12/2007.


TRONG GIẤC MƠ TÔI

Trong giấc mơ tôi

Có bờ vai anh vững chãi

Tôi có thể dựa đầu

Mắt mơ màng bình yên không e ngại

Vòng tay anh tin cậy lẫn đam mê

Anh có thể hiểu tôi

Anh dịu dàng san sẻ

Những ước muốn không thành

Những đường tình dâu bể

Những đau buồn tim tôi tổn thương

Tôi chọn hơn trăm người đàn ông

Vẫn không thể nào

Gom làm anh được

Mỗi người một khuôn nét

Anh trốn ở nơi nao

Tôi biết rồi

Anh ở mãi tầng cao

Anh là câu thơ da diết

Là nốt nhạc cuồng si mãnh liệt

Là hình hài tuyệt đỉnh trong phim

Anh là giấc mơ

Tôi kiếm tìm không gặp được

Một đời này

Người đàn ông mà tôi ao ước

Tôi vẫn chỉ mong người trong mơ

3/12/2007.


TÔI CÓ MỘT TÌNH YÊU

Tôi có một tình yêu

Nhưng người đời không hiểu

Tôi cũng thầm chế giễu

Cái mà tôi đang yêu

Tôi con đò buông neo

Yên lành nơi sông nhỏ

Đời thường như cây cỏ

Ngày mỗi ngày trôi qua

Cuộc sống ai nào ngờ

Gặp anh trong tiềm thức

Phá tung lòng chật hẹp

Tôi cuốn về biển khơi

Hồi hộp rồi chơi vơi

Tôi lao vào cơn sóng

Ngu ngơ và khát vọng

Tôi tìm anh, tìm anh

Tôi ảo tưởng cho mình

Tình yêu không ranh giới

Sẽ có ngày anh nói

Lời nồng nàn cho tôi

Tôi thật ngốc người ơi

Đơn phương và cuồng dại

Bao giờ tôi dừng lại

Bao giờ thôi cô liêu…

Tôi có một tình yêu…

4/12/07.

Chiều đông


CHIỀU ĐÔNG

Tặng bạn bè CHT và TQV



Tôi một mình đi ở giữa mùa đông

Nơi từng là dòng sông nay thành dòng lụa trắng

Vắt qua chiều buồn quê người phiêu lãng

Cây trơ cành vết khắc phía chân mây



Câu ca nào ai hát lẩn đâu đây

Người nghệ sĩ chắc cũng từng lỡ bước

Đời thấm mệt muốn dừng chân phía trước

Nơi ngôi nhà có ngọn lửa đang nhen



Tôi vẫn thường mơ hình ảnh thân quen

Bên cửa sổ ánh hồng như mời gọi

Người cô lữ trên bước đường cắm cúi

Xin ghé vào uống một cốc chè thơm



Tôi một mình đi ở giữa mùa đông

Lòng chợt nhiên mỉm cười ngân nốt nhạc

Người nghệ sĩ ngày xưa chắc bây giờ lỡ gặp

Thì sẽ cùng tôi vui đến hết con đường



25/11/07.



Thứ Hai, 3 tháng 12, 2007

Hoài niệm


HOÀI NIỆM

Con đường này

Ta đã từng qua

Vết chém thời gian

Tưởng rằng đã sẹo

Gốc bạch dương già

Cành buồn lá héo

Ô cửa năm nào

Trôi trong chiêm bao

Hoa cỏ thì thào

Gió nói xôn xao

Hình như lời yêu

Đang còn vọng lại

Nhưng mà lời yêu

Cũng thường xa ngái


Trên con đường này

Ta đã chung đôi

Chung hết nụ cười

Chung ly cay đắng

Em còn một mình

Giơ tay bắt nắng

Níu lại hồn sương

Xin gửi lời thương

Về ngày đã cũ

Bước chân bây giờ

Xa dần nỗi nhớ

28/9/07.


DƯỚI CHÂN CẦU CẦN THƠ

Những người dân đang chờ bên dòng sông

Mong chút hồi âm từ trong lòng đất

Sắt thép vô tri không lời, không ánh mắt

Không cả chút cảm thông nỗi đau đớn khôn cùng

Không có ai trong họ là anh hùng

Không có ai lưu danh tên tuổi

Những công nhân bình thường, những con người nghèo đói

Đem hết sức mình chỉ đổi bát cơm ăn

Cái nhịp cầu oan nghiệt, lặng câm

Vùi chôn hết trong một ngày sóng gió

Ngày không có đạn bom, không vang rền súng nổ

Ai oan uổng hy sinh, ai vẫn cứ vô tình…

30/9/07





Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2007

Trương Chi



THƯ GỬI BẠN

Nếu đến một ngày nào đó

Có người gõ cửa nhà anh

Tiều tụy, buồn thương, nhếch nhác

Một người hành khất đi xin

Người có dáng hình tội nghiệp

Đôi chân run rẩy liêu xiêu

Chìa bàn tay ra và nói

Mong anh bố thí ít nhiều

Anh đem cho tiền, cho gạo

Người ấy lặng lẽ lắc đầu

Áo quần, rồi cả giày dép

Người ấy cũng chẳng màng đâu

Anh sẽ tròn xoe đôi mắt

Ngạc nhiên, giận dữ, bực mình

Con người này kỳ quặc thế

Đi xin lại khước từ xin

Vẫn đứng tần ngần trước cửa

Nghe anh trút giận vào mình

Người ấy nhìn anh chống chếnh

Khoảnh khắc hóa đá lặng im

Người ấy chính là tôi đó

Mang theo hy vọng âm thầm

Một ngày tìm anh gõ cửa

Chỉ để tìm về tri âm…

1/10/07.


TRƯƠNG CHI

Tôi làm nghề lái đò

Như anh chàng Trương Chi thuở trước

Đưa người qua sông

Ngày về không hẹn ước

Đâu dám mơ có một khách tình nhân

Chàng Trương Chi có cây sáo thần

Mỵ Nương yêu chàng qua tiếng hát

Sao Trương Chi lại có thể tin

Huyễn hoặc mình bằng ảo giác

Chàng đã chết cho ai?

Chàng không chết cho Mỵ Nương

kiêu hãnh, dở hơi

Dám đem tình yêu ra đùa giỡn

Mà chết cho chính mình

Không biết nhìn giới hạn

Thân xác hình hài

Tạo hóa lỡ trêu ngươi…

***

Chàng Trương Chi còn đó

Bên tôi

Với câu nói của nghìn năm

Nợ tình chưa trả

Nợ tình ngàn độ nung trong lửa

Nước mắt Mỵ Nương

Sao rửa sạch lòng trần…

Ai trên đời là khách giai nhân

Có yêu tôi

Chàng Trương Chi hiện tại…

1/10/07

KHÔNG ĐỀ


Người xa vời, người ở nơi đâu

Trái tim ta yên ổn lúc nào

Hôm nay tim vỡ tan từng mảnh

Biết nửa cuộc đời sắp lao đao

1/10/07.

BẤT LỰC

Tôi van xin

Trái tim ơi đừng khóc

Ngươi cùng ta bao năm nay

Sẻ chia, đùm bọc

Nỡ lòng nào ngươi đành đoạn ra đi

Nước mắt chảy dài

Đau đớn, biệt ly

Trái tim nhìn tôi thổn thức

Còn tôi nhìn trái tim bất lực

Níu kéo nữa làm chi

Vậy mà người

Độc ác ở nơi kia

Trước cảnh tang thương cười đắc thắng

Vì trái tim

Vừa kịp nhìn thấy hắn

Đành đoạn bỏ rơi tôi…

2/10/07.

THU CẢM

Rơi lả tả

Rắc đều trên mặt phố

Những lá vàng

Đau đớn tiễn thu đi

Đôi lứa bên nhau

Nặng một khối tình si

Lặng im nhìn hoàng hôn đang xuống

Lòng tôi có muôn ngàn con sóng

Mang ngậm ngùi:

“Những đàn sếu bay qua…”*

2/10/07.

* Câu thơ trong bài “Mùa lá rụng” của Ônga Becgôn


---------------------

Thứ Năm, 29 tháng 11, 2007

Thời con gái đã qua






THỜI CON GÁI ĐÃ QUA

Có một thời con gái sống cho anh

Với niềm tin ngây thơ và khờ dại

Anh chín chắn, anh đàng hoàng, từng trải

Anh sẽ suốt đời che chắn cho em

Và em trao anh trọn vẹn trái tim

Không giữ lại cho mình dù chỉ vài nhịp đập

Niềm vui hân hoan, nỗi buồn tràn ngập

Vũ trụ tình là ban phát từ anh

Rồi em quên, cứ thế mà quên

Mình từng sống, từng có niềm ước vọng

Đâu cả rồi, cả một khung trời rộng

Sao chẳng còn lại gì trong đôi mắt xa xôi

Anh bỏ em ra đi, anh đã lấy mất rồi

Trái tim yêu của một thời con gái

Nếu quay lại thời gian - em bây giờ đâu phải

Ngờ nghệch đốt cháy mình vì mù quáng khi yêu

Anh đã rời xa, Trời đã về chiều

Em đắng cay chôn hồn nhiên xuống mộ

Rồi cuộc sống cũng đến thời, vào độ

Như con rắn lột mình để thêm kiếp hồi sinh

Em gặp người độ lượng, bao dung

Đem trái tim đặt vào khoang ngực rỗng

Đem chân tình xoa vết thương còn đọng

Đem tình yêu níu giữ lại tình yêu

Em thực sự quên anh, không muốn nhắc lại điều

Quá cũ kỹ về một thời con gái

Vì đường đời dường như ai cũng trải

Bước qua cầu vấp ngã, chông chênh

Em chưa một lần phán xét, thanh minh

Vì em biết lòng anh, anh hiểu rõ

Nếu số phận bắt ta lìa hai ngả

Nợ ân tình anh đâu dễ nguôi ngoai

Thời con gái của em, nó cũng đã qua rồi

Em đâu cần anh băn khoăn, day dứt

Em đang cần người cho em hạnh phúc

Người ấy bây giờ vĩnh viễn chẳng là anh!

27/09/07.


Thứ Năm, 15 tháng 11, 2007

Ký ức

GIÁNG SINH

Đêm hôm nay Chúa sinh ra đời
Những dòng người chen chân đi dự hội
Em đến Thánh đường quỳ xin, lòng sám hối
Chúa đừng cho con mang tội Chúa ơi
Lỡ thương anh, em mang tội mất rồi.

Anh mạnh hơn Chúa Trời
Anh mạnh hơn Trái Đất
Con sợ lắm Tình yêu
Con muốn lòng trong sạch
Mà Chúa nhân từ,
Chúa trốn mãi nơi đâu?

Nhà thờ Phú Cam
Huế 12/1985.


KÝ ỨC

Thân tặng lớp sử K9 ĐHTH – Huế.

“Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng”*
Câu thơ níu lùi một ký ức xa xăm
Ai thắp lên ngọn lửa nồng êm ả
Để chiều buồn như con mắt đăm đăm

Em trông xuống, thành phố chìm mờ ảo
Đến tôn nghiêm con rồng đá chuyển mình
Rừng thông vát những đường gươm trầm mặc
Tạc vào trời hình lăng uy linh.

Nào ai biết tháng năm như ngựa chồn chân đứng
Rung dây cương thức dậy chặng đường
Em ngơ ngác, ngàn năm là bé bỏng
Trước lặng thầm lăng đá hóa phong sương…

Lăng Khải Định – Huế 1986.
*Thơ Thu Bồn.


NGHE TIN ANH CÓ NGƯỜI YÊU

Nghe tin anh có người yêu
Em buồn hết một buổi chiều tương tư
Yêu anh nào biết bao giờ
Thương anh từ thuở ngày xưa đã nhiều
Chưa từng nghĩ đến lúc yêu
Ai hay có một buổi chiều hôm nay
Chim ngừng hót, mây ngừng bay
Em ngừng khép một chuỗi ngày trong anh…
Matxcơva 1988.


TUYẾT

1) Bông tuyết đầu mùa dẫu bé
Vẫn làm xáo động không trung
Một chút cảm tình mới mẻ
Mà sợ tim mình nổ tung.

2) Mở mắt : Thảm lụa trắng
Mới hay tuyết đêm rơi
Lòng còn như mơ ngủ
Áo cưới nào đang trôi.
Matxcơva 1988


KHÔNG ĐỀ

Tháng năm liền im lặng
Chối từ mọi lời yêu
Ngỡ lòng chưa vướng bận
Nào đâu hay một chiều

Một chiều thôi giản dị
Cùng anh chung đoạn đường
Thánh thần nào mách bảo
Mà đá mềm tơ vương.

Matxcơva 18/5/89.

Thứ Ba, 10 tháng 7, 2007

Cơn mưa bất chợt

Mấy hôm rồi có ý định đi chợ điện tử chơi. Nhưng lần lữa mãi vẫn chưa đi được. Hơn mười năm rồi chắc bây giờ quy mô phát triển ngoài sức tưởng tượng. Cũng muốn thăm lại những nơi đã qua, những nơi từng biết. Có điều, căn bệnh lười hơi cao. Hơn nữa khi có con bên cạnh, hai mẹ con lại hay đi với nhau. Giờ con về nhà rồi, một mình chẳng thích đi đâu cả. Nhớ con nhiều thật đấy.

CƠN MƯA BẤT CHỢT

Có cơn mưa bất chợt
Mang gió từ phương Nam
Nơi quê nhà ấm áp
Nơi tình yêu ngập tràn

Lòng như vừa gột rửa
Mọi buồn phiền đa mang
Cảm ơn cơn mưa nhé
Mưa chia niềm hân hoan...

Matxcơva, 10/07/07. Viết lúc 23 h 45




Thứ Hai, 9 tháng 7, 2007

Nhớ con

Hôm nay là vừa đúng 1 tuần con về nước (con về 2/7/07). Nhớ con nhiều. Cái chính là thương con bước đầu còn nhiều lo âu, lạ lẫm. Cả buổi chiều con buồn, khóc và tha thiết xin cho con học trường Nga. Con chưa biết nhiều tiếng Việt nên con sợ. Động viên mãi nhưng con chỉ mới nguôi ngoai chút ít. Hy vọng là rồi con sẽ theo kịp bạn bè ở trường.

---


NHỚ CON

*

Mẹ lang thang ở trong từng giấc ngủ
Trong những trang sách, báo lúc đêm về
Thương con nhiều, con đang ở nơi kia
Lắm lo âu, lần đầu con xa mẹ

Nhớ nghe con, con giữ gìn sức khỏe
Tự chăm lo cuộc sống của riêng mình
Đừng sa đà vào những chốn lung linh
Gắng vượt qua rất nhiều điều cám dỗ

Mẹ mong con sớm vững vàng, hiểu rõ
Cuộc đời này con phải tự đi lên
Và bây giờ là bước ngoặt đầu tiên
Còn khó khăn đang chờ con phía trước...

Matxcơva, 9/7/2007. Vào lúc 2 giờ sáng.

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2007

Viếng mộ các danh nhân

9/5/07.


TRONG MỘT KHUNG TRỜI

Trong một khung trời con
Mảnh sân bé vuông bằng tấm chăn mỏng mảnh
Mấy con quạ khoang
Nhặt bánh mì rơi
Bên cả đàn bồ câu ríu rít
Ánh nắng mặt trời chiếu từng tia óng ánh
Màu lông như quyện vào nhau
Ở trên đời nào có khác gì đâu
Những chú chim câu
Bình yên chia phần thức ăn cho loài quạ
Cho đến khi đàn trẻ chạy ào qua


Matxcơva, 3/4/2007.



-----------------------------

LƯƠNG SƠN BÁ – CHÚC ANH ĐÀI

Đôi khi trong giấc mơ
Tôi nhìn thấy câu chuyện tình của họ
Cánh bướm chao nghiêng trên bề dày hai mộ
Hàng nghìn năm, cứ thế, hàng nghìn năm…

Một chút gì băn khoăn
Cái chết của đôi uyên ương là quy luật
Tình yêu trung trinh – giống một lời bịa đặt
Chỉ cháy lòng – lúc nào đó ưu tư

Dẫu là những giấc mơ
Nhưng lạ lùng – tôi mong trời đừng sáng
Để có thể vượt qua bao muộn phiền, cay đắng
Ta luôn cần tình yêu

Matxcơva, 03/03/2007.

---------------------------------

VIẾNG MỘ CÁC DANH NHÂN

Gửi anh C. H. T

Tôi cùng anh đi viếng mộ danh nhân
Cuộc đời sao mà ngắn ngủi
Tất cả họ đã trở về cát bụi
Những cái tên – dằng dặc những dòng tên

Rất nhiều người trong số đó tôi quên
Một vài người anh nhắc thì mới nhớ
Nhẹ như là hơi thở
Họ lướt qua mặt đất quá vội vàng
Cả một thời oanh liệt
Rất nhiều đời vẻ vang
Tướng lĩnh, nghệ nhân, bác học, nhà văn…
Hàng nối hàng, muôn hình muôn vẻ
Như đời thường, có người đơn sơ, có người bề thế
Nhưng họ đều lặng im
Mọi thăng trầm dâu bể
Ở rất xa, bên ngoài bức tường nâu.

Tôi và anh, rồi có nghĩa gì đâu
Cả một đời không ghi lên tên tuổi
Dẫu nằm xuống
Tấm bia nào viết vội
Chỉ nghèo nàn quê quán, họ và tên
Dăm ba ngày cây cỏ mọc lên.

Tôi cùng anh đi viếng các danh nhân
Ngày nắng đẹp, mùa xuân vừa chạm ngõ
Xin cúi chào anh linh người dưới mộ
Hẹn gặp nhau khi về chốn vĩnh hằng

Matxcơva, 16/4/07.






Người theo dõi