CHIỀU ĐÔNG
Tặng bạn bè CHT và TQV
Tôi một mình đi ở giữa mùa đông
Nơi từng là dòng sông nay thành dòng lụa trắng
Vắt qua chiều buồn quê người phiêu lãng
Cây trơ cành vết khắc phía chân mây
Câu ca nào ai hát lẩn đâu đây
Người nghệ sĩ chắc cũng từng lỡ bước
Đời thấm mệt muốn dừng chân phía trước
Nơi ngôi nhà có ngọn lửa đang nhen
Tôi vẫn thường mơ hình ảnh thân quen
Bên cửa sổ ánh hồng như mời gọi
Người cô lữ trên bước đường cắm cúi
Xin ghé vào uống một cốc chè thơm
Tôi một mình đi ở giữa mùa đông
Lòng chợt nhiên mỉm cười ngân nốt nhạc
Người nghệ sĩ ngày xưa chắc bây giờ lỡ gặp
Thì sẽ cùng tôi vui đến hết con đường
25/11/07.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét