Thứ Năm, 15 tháng 11, 2007

Ký ức

GIÁNG SINH

Đêm hôm nay Chúa sinh ra đời
Những dòng người chen chân đi dự hội
Em đến Thánh đường quỳ xin, lòng sám hối
Chúa đừng cho con mang tội Chúa ơi
Lỡ thương anh, em mang tội mất rồi.

Anh mạnh hơn Chúa Trời
Anh mạnh hơn Trái Đất
Con sợ lắm Tình yêu
Con muốn lòng trong sạch
Mà Chúa nhân từ,
Chúa trốn mãi nơi đâu?

Nhà thờ Phú Cam
Huế 12/1985.


KÝ ỨC

Thân tặng lớp sử K9 ĐHTH – Huế.

“Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng”*
Câu thơ níu lùi một ký ức xa xăm
Ai thắp lên ngọn lửa nồng êm ả
Để chiều buồn như con mắt đăm đăm

Em trông xuống, thành phố chìm mờ ảo
Đến tôn nghiêm con rồng đá chuyển mình
Rừng thông vát những đường gươm trầm mặc
Tạc vào trời hình lăng uy linh.

Nào ai biết tháng năm như ngựa chồn chân đứng
Rung dây cương thức dậy chặng đường
Em ngơ ngác, ngàn năm là bé bỏng
Trước lặng thầm lăng đá hóa phong sương…

Lăng Khải Định – Huế 1986.
*Thơ Thu Bồn.


NGHE TIN ANH CÓ NGƯỜI YÊU

Nghe tin anh có người yêu
Em buồn hết một buổi chiều tương tư
Yêu anh nào biết bao giờ
Thương anh từ thuở ngày xưa đã nhiều
Chưa từng nghĩ đến lúc yêu
Ai hay có một buổi chiều hôm nay
Chim ngừng hót, mây ngừng bay
Em ngừng khép một chuỗi ngày trong anh…
Matxcơva 1988.


TUYẾT

1) Bông tuyết đầu mùa dẫu bé
Vẫn làm xáo động không trung
Một chút cảm tình mới mẻ
Mà sợ tim mình nổ tung.

2) Mở mắt : Thảm lụa trắng
Mới hay tuyết đêm rơi
Lòng còn như mơ ngủ
Áo cưới nào đang trôi.
Matxcơva 1988


KHÔNG ĐỀ

Tháng năm liền im lặng
Chối từ mọi lời yêu
Ngỡ lòng chưa vướng bận
Nào đâu hay một chiều

Một chiều thôi giản dị
Cùng anh chung đoạn đường
Thánh thần nào mách bảo
Mà đá mềm tơ vương.

Matxcơva 18/5/89.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Người theo dõi