Thứ Ba, 10 tháng 7, 2007

Cơn mưa bất chợt

Mấy hôm rồi có ý định đi chợ điện tử chơi. Nhưng lần lữa mãi vẫn chưa đi được. Hơn mười năm rồi chắc bây giờ quy mô phát triển ngoài sức tưởng tượng. Cũng muốn thăm lại những nơi đã qua, những nơi từng biết. Có điều, căn bệnh lười hơi cao. Hơn nữa khi có con bên cạnh, hai mẹ con lại hay đi với nhau. Giờ con về nhà rồi, một mình chẳng thích đi đâu cả. Nhớ con nhiều thật đấy.

CƠN MƯA BẤT CHỢT

Có cơn mưa bất chợt
Mang gió từ phương Nam
Nơi quê nhà ấm áp
Nơi tình yêu ngập tràn

Lòng như vừa gột rửa
Mọi buồn phiền đa mang
Cảm ơn cơn mưa nhé
Mưa chia niềm hân hoan...

Matxcơva, 10/07/07. Viết lúc 23 h 45




Thứ Hai, 9 tháng 7, 2007

Nhớ con

Hôm nay là vừa đúng 1 tuần con về nước (con về 2/7/07). Nhớ con nhiều. Cái chính là thương con bước đầu còn nhiều lo âu, lạ lẫm. Cả buổi chiều con buồn, khóc và tha thiết xin cho con học trường Nga. Con chưa biết nhiều tiếng Việt nên con sợ. Động viên mãi nhưng con chỉ mới nguôi ngoai chút ít. Hy vọng là rồi con sẽ theo kịp bạn bè ở trường.

---


NHỚ CON

*

Mẹ lang thang ở trong từng giấc ngủ
Trong những trang sách, báo lúc đêm về
Thương con nhiều, con đang ở nơi kia
Lắm lo âu, lần đầu con xa mẹ

Nhớ nghe con, con giữ gìn sức khỏe
Tự chăm lo cuộc sống của riêng mình
Đừng sa đà vào những chốn lung linh
Gắng vượt qua rất nhiều điều cám dỗ

Mẹ mong con sớm vững vàng, hiểu rõ
Cuộc đời này con phải tự đi lên
Và bây giờ là bước ngoặt đầu tiên
Còn khó khăn đang chờ con phía trước...

Matxcơva, 9/7/2007. Vào lúc 2 giờ sáng.

Người theo dõi