TRONG MỘT KHUNG TRỜI
Trong một khung trời con
Mảnh sân bé vuông bằng tấm chăn mỏng mảnh
Mấy con quạ khoang
Nhặt bánh mì rơi
Bên cả đàn bồ câu ríu rít
Ánh nắng mặt trời chiếu từng tia óng ánh
Màu lông như quyện vào nhau
Ở trên đời nào có khác gì đâu
Những chú chim câu
Bình yên chia phần thức ăn cho loài quạ
Cho đến khi đàn trẻ chạy ào qua
Matxcơva, 3/4/2007.
-----------------------------
LƯƠNG SƠN BÁ – CHÚC ANH ĐÀI
Tôi nhìn thấy câu chuyện tình của họ
Cánh bướm chao nghiêng trên bề dày hai mộ
Hàng nghìn năm, cứ thế, hàng nghìn năm…
Một chút gì băn khoăn
Cái chết của đôi uyên ương là quy luật
Tình yêu trung trinh – giống một lời bịa đặt
Chỉ cháy lòng – lúc nào đó ưu tư
Dẫu là những giấc mơ
Nhưng lạ lùng – tôi mong trời đừng sáng
Để có thể vượt qua bao muộn phiền, cay đắng
Ta luôn cần tình yêu
Matxcơva, 03/03/2007.
---------------------------------
VIẾNG MỘ CÁC DANH NHÂN
Gửi anh C. H. T
Cuộc đời sao mà ngắn ngủi
Tất cả họ đã trở về cát bụi
Những cái tên – dằng dặc những dòng tên
Rất nhiều người trong số đó tôi quên
Một vài người anh nhắc thì mới nhớ
Nhẹ như là hơi thở
Họ lướt qua mặt đất quá vội vàng
Cả một thời oanh liệt
Rất nhiều đời vẻ vang
Tướng lĩnh, nghệ nhân, bác học, nhà văn…
Hàng nối hàng, muôn hình muôn vẻ
Như đời thường, có người đơn sơ, có người bề thế
Nhưng họ đều lặng im
Mọi thăng trầm dâu bể
Ở rất xa, bên ngoài bức tường nâu.
Tôi và anh, rồi có nghĩa gì đâu
Cả một đời không ghi lên tên tuổi
Dẫu nằm xuống
Tấm bia nào viết vội
Chỉ nghèo nàn quê quán, họ và tên
Dăm ba ngày cây cỏ mọc lên.
Tôi cùng anh đi viếng các danh nhân
Ngày nắng đẹp, mùa xuân vừa chạm ngõ
Xin cúi chào anh linh người dưới mộ
Hẹn gặp nhau khi về chốn vĩnh hằng
Matxcơva, 16/4/07.